Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo/Kỳ Ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
    • Thần Thoại/Dã Sử
    • Hồng Hoang
    • Cẩu Huyết
    • Đấu Trí
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo/Kỳ Ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường/Thanh Xuân/ Thanh Mai T...
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
    • Vả Mặt
    • Phản Công
    • Song Trọng Sinh
    • Nuôi Bé
    • Tổng Tài Bá Đạo
    • Thần Thoại/Dã Sử
    • Hồng Hoang
    • Cẩu Huyết
    • Đấu Trí
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Xuyên không
  3. Mắt Thần Nơi Sở Cảnh Sát (Dịch) (Đã Full)
  4. Chương 12: 12

Mắt Thần Nơi Sở Cảnh Sát (Dịch) (Đã Full)

  • 8 lượt xem
  • 1502 chữ
  • 2025-12-15 21:11:34

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

“Được.” Sở Tuấn thử cử động cánh tay, quả nhiên đã đỡ hơn nhiều.

Anh chỉnh lại quần áo, cài lại từng cúc áo một: “Lát nữa tôi sẽ đưa cô đi gặp chủ nhiệm Triệu ở phòng hậu cần để ông ấy sắp xếp cho cô. Nhưng nói trước, thời gian làm việc của tôi không ổn định, không phải lần nào cũng tiện đường đưa cô đi. Nếu tôi không rảnh cô sẽ phải…”

“Tôi hiểu, tôi có thể tự đi xe buýt.” An Noãn nói: “Đội trưởng Sở, anh xem, tôi muốn học tập không phải là chuyện xấu, chỉ khi tôi tự lực cánh sinh tôi mới không bám lấy anh đúng không? Nếu tôi sống khổ quá, biết đâu một ngày nào đó tôi nghĩ thông suốt thì sao?”

Sở Tuấn lập tức cảm thấy không ổn.

“Nghĩ thông suốt cái gì?”

“Nghĩ thông suốt rồi thì làm bà Sở thôi.” An Noãn xòe hai tay: “Ông nội thích tôi như vậy, nếu tôi ở nhà khóc lóc om sòm, anh đoán xem ông nội có thể trói anh vào động phòng không?”

Sở Tuấn trong khoảnh khắc đó mặt trắng bệch.

Đội trưởng Sở từng xông pha mưa bom bão đạn mặt không đổi sắc, giờ phút này cũng không thể bình tĩnh tự tại được nữa.

Anh thậm chí còn không kịp cài hết cúc áo, đột ngột đứng dậy, một tay đè lên vai An Noãn.

“Cô nói gì? Cô là một cô gái, nói lời này không thấy xấu hổ à?”

An Noãn không hề chuẩn bị, bị đè lùi lại một bước, ngồi phịch xuống ghế tựa.

Sở Tuấn một tay chống lên ghế, một tay đè lên vai An Noãn, cúi người xuống nhìn cô.

Ánh mắt có chút nguy hiểm, như thể giây tiếp theo muốn bóp chết cô.

An Noãn giãy giụa một chút, không thoát ra được. Gã đàn ông khốn kiếp này sức thật lớn.

“Cô nói lại lời lúc nãy của cô một lần nữa.” Sở Tuấn biết cách nắm bắt trọng điểm: “Cô muốn trói tôi vào động phòng? Một cô gái nông thôn như cô gan cũng to nhỉ?”

“Sao thế?” Vẻ mặt An Noãn vô tội: “Nếu tôi muốn trói những người khác vào động phòng thì đó mới là tư tưởng không trong sạch. Nhưng anh…”

An Noãn đưa tay chọc vào ngực Sở Tuấn.

“Anh là vị hôn phu của tôi mà, từ khi tôi biết chuyện đã biết có một vị hôn phu là anh. Vậy tôi nghĩ như vậy có gì không ổn sao? Đội trưởng Sở, tôi nói anh nghe, quê tôi không so được với thành phố lớn của anh đâu, ở đó bảo thủ, truyền thống, chỉ biết một lòng một dạ, vị hôn phu cũng là chồng…”

Không phải anh rất ngang ngược sao?

Đến đi, ai sợ ai.

An Noãn nghĩ đi nghĩ lại, đội trưởng Sở này có chút kiêu ngạo, khó nói chuyện, phải có cái gì đó để kìm hãm anh ta mới được.

Không cầu chiếm thế thượng phong, ít nhất cũng phải cân bằng, nếu không sau này cuộc sống sẽ không dễ chịu.

Anh ta sợ gì? Sợ cô muốn kết hôn với anh ta!

Phải đánh vào điểm yếu của địch mới có thể đạt hiệu quả gấp đôi.

Mặt mũi? Mặt mũi là cái gì?


Tạm thời có thể không cần.

Sau này có cơ hội nhặt lại là được.

“Ha.” Sở Tuấn bị tức đến bật cười: “Trước đây không phải còn rất có khí phách, nói không coi trọng tôi sao? Mới có một ngày đã đổi cách nói rồi? Mặt dày mày dạn đòi gả cho tôi rồi à?”

An Noãn cũng cười một tiếng.

Lợn chết không sợ nước sôi.

Sở Tuấn khinh thường nói: “Cô tưởng cô thật sự có thể ép tôi cưới cô? Cô tưởng cho dù tôi miễn cưỡng cưới cô là có thể thích cô sao?”

An Noãn nghiêng đầu, vẻ mặt trong sáng vô tội.

“Đội trưởng Sở, tôi thấy anh còn chưa hiểu, chúng ta bây giờ không phải đang nói về vấn đề thích hay không thích, chúng ta đang nói về vấn đề địa vị hôn nhân và tiền bạc, đây là hai vấn đề đó nha.”

An Noãn đưa hai ngón tay ra trước mặt Sở Tuấn huơ huơ.

Huơ đến nỗi anh ta tâm phiền ý loạn.

Hôn nhân và tình yêu, đây quả thực là hai vấn đề.

Quá nhiều người yêu nhau không thể ở bên nhau trọn đời, quá nhiều người sống với nhau cả đời chỉ là tạm bợ.

Sở Tuấn không muốn mình cũng như vậy.

“Sao nào?” An Noãn nghiêm túc nói: “Đồng ý điều kiện của tôi, nửa năm, sau nửa năm tôi tuyệt đối không bám lấy anh.”

Sở Tuấn hít một hơi thật sâu, còn chưa kịp mở miệng nói thì cửa đã bị đẩy ra.

“Sở Tuấn…”

Một người đàn ông khoảng năm mươi tuổi đẩy cửa vào rồi… sững sờ.

Sau lưng người đàn ông còn có mấy người trẻ tuổi.

Trong đó cũng có người An Noãn vừa gặp, là đồng nghiệp của Sở Tuấn, bao gồm cả Lư Thụy Trạch đã gặp hôm qua.

Hai người đột ngột ngẩng đầu cùng nhìn ra cửa, sững sờ.

Một đám người ngoài cửa cũng sững sờ.

“Cậu… cậu…” người đàn ông chỉ vào Sở Tuấn, vẻ mặt không thể tin nổi, kìm nén một lúc rồi gầm lên: “Sở Tuấn, cậu đang làm gì thế?”

Cảnh tượng trong văn phòng bây giờ thực sự là không trong sạch.

An Noãn vội vàng đẩy Sở Tuấn một cái nữa.

Lần này Sở Tuấn nhanh chóng tránh ra.

Anh ta còn chưa mặc xong áo.

Tuy chỉ là hai cúc áo trên cùng chưa cài nhưng ở thời đại này đây đúng là hành vi lưu manh rồi.

Còn là ở trong văn phòng Cục Cảnh sát.

Đúng là biết luật còn phạm luật, tội thêm một bậc.

An Noãn cũng vội vàng đứng dậy.

May mà cô vẫn chỉnh tề, tóc cũng không rối một chút nào.

“Cục trưởng Trang?” Sở Tuấn hiếm khi cũng có chút xấu hổ: “Sao ngài lại đến đây?”

Trang Hạo Vũ không trả lời Sở Tuấn, mà mặt mày âm trầm nói: “Đây là chuyện gì? Nữ đồng chí này là…”

“Ồ, đây là An Noãn.” Sở Tuấn nói: “Tiểu An, đây là Cục trưởng Trang.”

Cục trưởng? Nhân vật lớn à.

An Noãn lập tức nói: “Chào Cục trưởng Trang, tôi là An Noãn, tôi là… bạn của đội trưởng Sở. Ngài đừng hiểu lầm, là thế này… đội trưởng Sở bị thương một chút, lúc nãy tôi đang xoa bóp cho anh ấy.”

Trong văn phòng quả thực thoang thoảng mùi rượu thuốc nồng nặc.

Trên bàn cũng đặt một chai rượu thuốc.

Sở Tuấn tuy cổ áo mở rộng nhưng trên da lộ ra có thể thấy những vết đỏ.

Lư Thụy Trạch đang đứng sau Cục trưởng Trang trợn tròn mắt, lúc này đột nhiên phản ứng lại: “Đồng chí An không phải là người hôm qua chúng ta giải cứu từ ổ bọn buôn người sao? Đội trưởng Sở, hai người trước đây quen nhau à?”

Nếu không quen, hai chữ “bạn bè” sẽ có vẻ cố ý.

“Trước đây không quen, bây giờ quen rồi.” Sở Tuấn giải thích với vẻ không vui: “Ông nội cô ấy và ông nội tôi là bạn bè, lần này đến Bắc Kinh chính là đến tìm tôi. Nhưng do trước đây chưa từng gặp nên hôm qua không nhận ra thôi. Hôm nay tôi về nhà vừa hay gặp.”

Lúc này mọi người mới bừng tỉnh.

Ông Trạch không cảm thấy việc Sở Tuấn có vị hôn thê có gì đáng xấu hổ nên trong giới người quen đây không phải là bí mật gì.

Sắc mặt Cục trưởng Trang cuối cùng cũng trở lại bình thường.

Nếu quả thực xảy ra chuyện đội trưởng cảnh sát hình sự dưới quyền mình, trong văn phòng Cục Cảnh sát lại sàm sỡ nữ đồng chí, ông ta đúng là không còn mặt mũi nào ra ngoài.

Sau đó Cục trưởng Trang lập tức cảm thấy lúc nãy mình đã quá nghiêm khắc, sao có thể không tin tưởng cấp dưới chứ?

Cục trưởng Trang lại thay đổi sắc mặt: “Sở Tuấn à, cậu bị thương thế nào vậy? Hôm qua cũng không nghe cậu nói.”

Sự quan tâm của lãnh đạo đến thật bất ngờ.

“Không sao, không sao.” Sở Tuấn cài áo sơ mi đến cổ: “Không phải bị thương hôm qua.”

Biểu cảm của Cục trưởng Trang đột nhiên rất thú vị: “Ông nội đánh à?”

An Noãn nhìn Sở Tuấn với ánh mắt đồng cảm.

Ngay cả đồng nghiệp cũng đoán ra được, có thể thấy anh ta không phải lần đầu bị đánh, rất, rất tốt.

Con người luôn phải có một người để sợ, như vậy mới có chút tình người.

Sở Tuấn nhếch miệng: “Cục trưởng Trang, ngài có việc gì không ạ?”

Hôm nay anh đã đủ đen đủi, chẳng muốn nói nhiều nữa.

“Tiện đường đi qua, về vụ án này, tôi muốn nói với cậu vài câu.”

“Vâng.” Sở Tuấn nói: “Đúng lúc tôi cũng có một chuyện muốn nói với ngài.”

Sắp xếp một người vào, dù là công việc đàng hoàng làm nhân viên vệ sinh cũng vẫn phải báo cáo với lãnh đạo một tiếng.

An Noãn rất có mắt nhìn.

“À, các vị bàn công việc, vậy tôi ra ngoài trước.”

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top